Những người thực hiện các ý tưởng này không ai khác là các bạn sinh viên, những người trẻ tuổi nhưng mê nghiên cứu khoa học.
Nguyễn Cao Hoàng Sang cùng các dụng cụ chế tạo gạch từ giấy phế thải.
Làm gạch xây dựng từ giấy...Ý
tưởng táo bạo trên tưởng chừng như không thể nhưng Nguyễn Cao Hoàng
Sang, sinh viên vừa mới tốt nghiệp ngành Xây dựng dân dụng và công nghệ,
trường Đại học Kiến trúc TPHCM đã thuyết phục được Hội đồng Khoa học
giải thưởng Sinh viên Nghiên cứu khoa học Eureka 2014 và giành giải Nhì
của cuộc thi.
Kể về việc hình thành ý tưởng, Sang cho biết: “Vào
năm thứ 4, qua quá trình tìm hiểu 2 vật liệu xây dựng thông dụng ở Việt
Nam là gạch xi măng cốt liệu và gạch bê tông chân áp trong lúc học, em
nhận thấy loại gạch xi măng cốt liệu có giá thành rẻ nhưng trọng lượng
lớn, ảnh hưởng đến kết cấu công trình cũng như năng suất lao động. Trong
khi gạch bê tông chân áp khắc phục được hai nhược điểm trên thì giá
thành lại rất cao. Từ đó, ý tưởng dung hòa hai loại vật liệu này lóe lên
trong đầu và em nghĩ ngay đến việc dùng giấy phế thải để làm gạch xây
dựng”.
Bắt tay vào nghiên cứu, Sang đến các quầy photo thu gom
giấy phế thải sau đó đem về ngâm trong nước cho đến khi giấy vỡ vụn ra.
Tuy nhiên, với cách làm này, Sang mất rất nhiều thời gian, đồng thời
giấy phế thải cũng không cho ra được bột giấy như mong muốn. Cái khó ló
cái khôn, Sang chế tạo ra một chiếc máy đánh giấy thành bột chỉ với
những dụng
cụ rất đơn giản như thùng sơn, chiếc mô tơ gắn lưỡi
dao… “Với chiếc máy này, em chỉ cần cho giấy và một ít nước vào thùng,
đậy nắp lại rồi cho chiếc mô tơ gắn lưỡi dao vào cắt, đánh là có thể làm
ra bột giấy ở mọi lúc, mọi nơi mà không mất quá nhiều thời gian cũng
như công sức”, Sang cho biết.
Chuyển qua giai đoạn sản xuất, Sang
trộn lần lượt bột giấy với xi măng, cát và nước theo nhiều tỷ lệ khác
nhau rồi cho vào khuôn để đúc gạch. Ở tỷ lệ thứ nhất, lượng bột giấy
nhiều hơn xi măng và cát, Sang cho ra loại gạch có trọng lượng khoảng
800 kg/m3 (nổi được trên mặt nước bởi trọng lượng của nước là 1.000
kg/m3- PV). Với viên gạch này, Sang có thể dùng làm vách ngăn trong nhà.
Ở
tỷ lệ thứ hai, lượng bột giấy ít hơn xi măng và cát, Sang cho ra viên
gạch có độ chịu lực khoảng 70 kg/cm2, nhẹ hơn viên gạch truyền thống
cùng thể tích nhưng vẫn có thể dùng để xây tường chịu lực cho nhà cửa.
“Viên
gạch làm từ bột giấy này có giá thành khoảng 6.000 đồng/viên, nhiều hơn
1.000 đồng so với viên gạch truyền thống. Tuy nhiên, do mình làm thủ
công, không có dây chuyền chuyên nghiệp nên giá thành cao. Nếu sản xuất
đại trà, bài bản thì chắc chắn giá thành sẽ rẻ hơn nhiều”, Sang tự tin
nói.
Gạch đã ra lò, độ chịu lực cũng đã đạt yêu cầu so với kế
hoạch đề ra. Giữa năm 2014, Sang mang đề tài đi thi Sinh viên Nghiên cứu
khoa học Eureka và lọt vào vòng chung kết. Ở vòng thi này, Hội đồng
Khoa học đã hỏi Sang “Vì sao lại dùng giấy phế thải để làm gạch xây dựng
trong khi xưa nay, người ta dùng để làm giấy mới”. Phản biện lại ý kiến
trên, Sang cho rằng: “Việc dùng giấy tái chế làm giấy mới ít nhiều sẽ
ảnh hưởng đến môi trường bởi giấy tái chế dùng để làm giấy mới không
được dính mực nên phải trải qua công đoạn tách mực. Công đoạn này sẽ
thải ra môi trường một lượng nước thải công nghiệp khá lớn, trong khi
khâu xử lý nước thải ở nước ta lại chưa phát triển.
Ngược lại,
việc dùng giấy phế thải làm gạch xây dựng lại không quan trọng loại giấy
gì, có mực hay không, nên giải quyết được vấn đề rác thải. Trong khi
gạch làm bằng đất sét sẽ thu hẹp đất nông nghiệp cũng như ô nhiễm môi
trường do nung nấu trong quá trình sản xuất…”.
Dùng bạc nano làm khẩu trang diệt khuẩnĐó
là ý tưởng của Trang Kim Lý, sinh viên năm cuối ngành Công nghệ Môi
trường (trường ĐH Công nghiệp TPHCM) với mục đích thay thế những loại
khẩu trang thông thường để bảo vệ sức khỏe con người. Với tính ứng dụng
cao, ý tưởng này khi cho ra sản phẩm đã giúp Kim Lý giành được giải Nhì
cuộc thi Sinh viên Nghiên cứu khoa học Eureka 2014.
Theo Kim Lý,
môi trường hiện nay đang rất ô nhiễm, tồn tại rất nhiều loài vi khuẩn có
khả năng gây bệnh cho con người, từ đó phát sinh rất nhiều dịch bệnh
lây lan qua đường hô hấp. Để bảo vệ con người khỏi các nguồn gây bệnh
trong không khí, khẩu trang là một vật dụng rất cần thiết.
“Tuy
nhiên, hầu hết các loại khẩu trang trên thị trường hiện nay chỉ có tác
dụng ngăn bụi, hóa chất… mà không thể tiêu diệt vi sinh vật, bảo vệ sức
khỏe con người khỏi các dịch bệnh lây truyền qua đường hô hấp. Trong khi
đó, bạc nano ngày càng được ứng dụng nhiều cho các mục đích kháng khuẩn
như y tế, xử lý nước, bảo quản thực phẩm... nên em nghĩ ngay đến việc
sử dụng bạc nano vào làm khẩu trang”, Kim Lý kể.
Bắt tay vào
nghiên cứu, Kim Lý tiến hành thí nghiệm sản xuất dung dịch keo bạc nano
trên nền chitosan với nhiều tỷ lệ khác nhau rồi chọn ra tỷ lệ diệt khuẩn
cao nhất. Sau khi có dung dịch bạc nano vừa ý, Kim Lý phủ lớp bạc nano
này lên nhiều loại vải khác nhau như Cotton, vải không dệt, vải CVC rồi
kiểm tra độ bền, độ hao hụt bạc qua các lần giặt. Ngoài ra, để kiểm tra
khả năng diệt khuẩn, Kim Lý còn tạo ra một môi trường nhiều vi khuẩn,
sau đó cho khẩu trang vào trong môi trường này để chọn ra loại vải tốt
nhất.
Kim Lý mách nhỏ: “Khổ nhất là giai đoạn giặt, khẩu trang
sau khi phơi khô lại lôi ra giặt, có ngày em phải giặt 5- 6 lần, mỗi lần
giặt lại phải đánh dấu, ghi vào sổ để tránh nhầm lẫn. Khi đến các lần
giặt thứ 30, 50, 70… thì em đem thí nghi
ệm độ bền của bạc trên khẩu
trang”.
Sau 5 tháng tìm hiểu, nghiên cứu và thực hiện, Kim Lý đã
cho ra đời một chiếc khẩu trang diệt khuẩn do tự tay mình sáng chế. Kim
Lý cho biết: “Với quy trình sản xuất kiểu thí nghiệm nhỏ lẻ, giá thành
để làm ra một khẩu trang diệt khuẩn khoảng 9- 10 ngàn đồng nhưng khả
năng kháng khuẩn có thể kéo dài sau nhiều lần giặt. Vì thế, nếu sản xuất
đại trà, dây chuyền hiện đại thì khả năng giá thành sẽ rẻ hơn, mang lại
lợi ích kinh tế cũng như sức khỏe cho người tiêu dùng”.
Hiện, đề
tài của Kim Lý đã được chuyển giao cho Trung tâm Nghiên cứu và triển
khai công nghệ bức xạ TPHCM để tiếp tục được nghiên cứu, phát triển.
Theo Tiền Phong