Sứ mệnh đặc biệt
Sau cơn bão
đô thị hóa, hơn một nửa tổng dân số thế giới 7,7 tỷ người hiện đang sống ở các TP. Và đến năm 2050, con số đó được dự báo sẽ tăng thêm 2,5 tỷ người, với 90% mức tăng này chủ yếu tập trung ở châu Á và châu Phi. Điều này mang lại lợi ích về mặt năng suất kinh tế, khi các khu vực đô thị - chiếm tới 80% GDP toàn cầu - đóng vai trò là động lực tạo ra sản lượng cao hơn, sự sáng tạo và hiệu quả do việc tập trung của nhân lực và ý tưởng.
Tuy nhiên, mở rộng các TP theo chiều ngang để đủ chỗ cho lực lượng mới sẽ đồng nghĩa với việc phải phá hủy nhiều
tài nguyên thiên nhiên hơn. Vì vậy, ngày càng nhiều ý kiến đề xuất phát triển các TP theo chiều dọc như một giải pháp cho mâu thuẫn nan giải này.
Khái niệm “thành phố dọc”, hay “thành phố thẳng đứng”, đề cập đến ý tưởng về các
tòa nhà chọc trời và mở rộng theo chiều ngang trên không. Theo một tổ chức phi lợi nhuận đã thúc đẩy khái niệm này từ năm 2012, đó sẽ là sự sắp xếp của các tòa tháp lớn được kết nối với nhau để hỗ trợ hàng trăm ngàn người trên một diện tích đất nhỏ hơn đáng kể. Những tòa nhà này có thể cao tới 400 tầng, bao gồm nhà ở, cửa hàng, bệnh viện, trường học, trang trại và không gian ngoài trời.
Điều này được cho sẽ còn tạo nên những tác động ghê gớm hơn một khi kết hợp với “kiến trúc xanh”. Chẳng hạn, kế hoạch xây dựng 6 tòa nhà chọc trời bằng gỗ ở thủ đô New Delhi, Ấn Độ, của kiến trúc sư người Bỉ Vincent Callebaut, dự kiến thực hiện vào năm 2020, nhằm tạo nên cuộc cách mạng sinh thái học nông nghiệp trong đô thị.
Các khu sinh thái thẳng đứng này sẽ bao gồm nhà ở, văn phòng, phòng tập thể dục, hồ bơi… hữu cơ, với những tấm pin mặt trời và đèn chạy bằng sức gió được lắp đặt trên mặt tiền của tòa nhà để cung cấp ánh sáng và nước nóng. Phân từ chăn nuôi tại đây, được môt hệ thống gọi là “aquaponics” chuyển hóa, để bón cho đất cây trồng.
Tóm lại, sứ mệnh của các TP dọc trên lý thuyết là sản xuất và lưu trữ năng lượng, đồng thời chào đón dân số ngày càng tăng trong khi vẫn bảo tồn không gian nông nghiệp và tự nhiên cho các hoạt động sản xuất thực phẩm và giải trí. Chiều cao của các cấu trúc này được coi là một lợi thế, bởi nó sẽ đơn giản hóa việc sản xuất năng lượng gió và giúp tạo ra sự tiết kiệm bằng cách sử dụng hệ thống điều hòa nhiệt độ và thông gió tự nhiên. Tuy nhiên, việc vươn lên cao dần của các tòa nhà không phải là không có thách thức - chủ yếu đến từ sự thích ứng của con người.
Con người đã sẵn sàng?
Ngay từ những năm 1970, các kỹ sư người Mỹ đã hoàn toàn tự tin vào khả năng xây dựng một tòa nhà 150 tầng, nhưng lại e ngại liệu TP có thể xử lý những vấn đề xã hội đi kèm hay không. Trong suốt thập kỷ sau đó, J.G Ballard đã ấp ủ cho ra phần 3 của loạt phim tài liệu về thảm họa đô thị của mình, trong đó mô tả sự leo thang bạo lực diễn ra giữa một cuộc “nổi dậy” của các tòa nhà.
Cuốn sách “Tương lai của nhà chọc trời” cũng đã đề cập đến vấn đề này, khi tác giả Tom Vanderbilt nêu nhiều dẫn chứng cho thấy một cuộc sống trên cao có thể cản trở sự phát triển của trẻ em và làm tăng nguy cơ hoạt động tội phạm - điều vốn đã được thống kê là tỷ lệ thuận với độ tích tụ đô thị trên thực tế.
Sống ở môi trường độ cao như thế còn được cho sẽ hạn chế nhận thức của con người về không gian và chiều sâu, khi nhiếp ảnh gia Michael Wolf từng gây chú ý với dự án mô tả các “cuộc sống dọc” tại các toà nhà, với con người như bị cô lập và trở nên vô hồn hơn.
Các nhà nghiên cứu tại ĐH Huddersfield của Anh gần đây cũng đã đặt câu hỏi về tỷ lệ nguy hiểm vật lý của cuộc sống cao tầng như: Cư dân có thể bị mắc kẹt bởi hỏa hoạn và động đất, ngã hoặc thậm chí nhảy từ nhà cao tầng; Số người sống chung trong tòa nhà có thể làm tăng nguy cơ mắc các bệnh truyền nhiễm…
"Dọc" toàn diện
Sẽ chẳng có gì quá đột phá ở dự án “thành phố dọc” Raffles City của Trùng Khánh, Trung Quốc, nếu ngoài 134.000m2 nhà ở, cửa hàng, văn phòng, khu giải trí, liên kết giao thông và công viên công cộng… nó không sở hữu một tòa nhà nằm ngang, trải dài trên 4 tòa tháp chính ở tầng 42 là Skybridge.